Em xa quê hương Kinh Bắc để đi về một miền quê mới mà mang nặng một tình yêu dịu dàng, đôn hậu. Bảy năm - bảy mùa thất hẹn cùng quê hương của mình để hôm nay em trở về mọi điều tưởng chừng đã trở thành hư ảo...
Nắng vẫn vàng. Hoa cải rực rỡ. Một nụ cười buồn đến nao lòng. Những ánh mắt nồng nàn gợi nhớ kỷ niệm làm xốn xang một khoảng trời. Và hôm nay vẫn vẹn nguyên chờ em về để em phút chốc mang nợ với quê nhà. Những khúc hát dân ca vẫn vang vọng, ngọt lịm trong tim em. Em nhắm mắt đắm chìm nhớ những phút giây hạnh phúc bên Khúc hát dân ca trên dòng sông quan họ
Áo Thun Nữ Teen Thủy Thủ